Ở độ tuổi đưa ra quyết định với nghề nghiệp và tương lai của mình việc chọn lựa và đi theo hướng nào chính là một thách thức lớn,vậy bạn đã có định hướng cho tương lai của mình chưa?
- Văn bằng 2 Cao đẳng Dược Sài Gòn lối thoát cho Cử nhân thất nghiệp
- Ngành Dược con đường tôi chọn để theo đuổi giấc mơ
- Sự nỗ lực và ước mơ trở thành một nữ dược sĩ của tôi

Nếu có ai hỏi tôi học ngành Dược vì lí do gì thì tôi sẽ mạnh dạn nói với người đó rằng tôi chọn ngành Dược tại Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn bởi đây là đam mê và cũng là mong muốn sau bước ngoặt lớn đối với cuộc đời tôi. Tôi muốn học Dược và muốn bản thân mình sẽ chữa bệnh được cho mọi người và giúp họ sẽ có được một cuộc sống tốt hơn. Làm một Dược sĩ giúp cho cuộc sống có ý nghĩa hơn, được tận tình chăm sóc và quan tâm đến người khác qua những viên thuốc, giúp người bệnh khỏi bệnh dù cho người đó là người giàu hay người nghèo.
Từ bé với tính tình hiếu động, tinh nghịch quậy phá của một thằng nhóc ranh khiến tôi thường bị những lần ăn đòn roi từ ba mẹ. Và rồi bước ngoặt đến với tôi trong một lần bày trò quậy phá khiến tôi bị ngã và chấn thương vùng đầu nhưng vì lo sợ đòn roi từ ba mẹ mà tôi đã không dám nói, với bản tính ngây ngô của một đứa trẻ, tôi chỉ nghĩ hết ngày mai là sẽ hết đau đầu bình thường. Suốt hôm đó tôi chẳng thể nào ngủ được cơn đau hành hạ dữ đội, rồi tôi nói cho ba mẹ biết về trò nghịch dại gây ra hậu quả của mình. Ngay sau đó tôi được đưa đến bệnh viện trong đêm, sau khi bác sỹ kiểm tra và cho biết trường hợp của tôi cần phải phẫu thuật ngay và nếu như gia đình phát hiện sớm hơ sẽ tránh việc phải phẫu thuật mà chỉ cần dử dung thuốc máu bầm sẽ tan. Vậy đấy, đó là một tai nạn đáng buồn nhưng bù lại tôi biết được sự đau đớn của bệnh tật, biết quan tâm chăm sóc đến bản thân và mọi người trong gia đình, hiểu được tầm quan trọng của thuốc cũng như hiểu rõ câu: “ Đói ăn rau đau uống thuốc” hiểu được cảm giác lo sợ hồi hợp khi nhập viện đồng thời muốn học hỏi tâm lý bệnh nhân như thế nào ? cách khuyên họ để điều trị càng sớm càng tốt. Tất cả đã đưa tôi theo học ngành Dược và đó là mục tiêu và ước mơ mà tôi đặt ra, và rồi giờ đây mơ ước của tôi đã thành hiện thực khi tôi đã khoác trên mình chiếc áo Blouse trắng của ngành Dược tại Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn nơi tôi đặt chọn niềm tin để thực hiện ước mơ của mình.

Sinh ra và lớn nên tại một vùng quê nghèo nên tôi hiểu được cảm giác mà những người dân nơi đây bỏ tiền để mua một thứ gì đó, họ rất cân nhắc, coi đồng tiền rất quý vì đó chính là mồ hôi công sức mà bao nhiêu tháng trời dầm mưa dãi nắng mới có được từ những công việc vất vả nhọc nhằn. Nếu như may mắn đến với tôi, tôi sẽ trở về quê hương mình và cống hiến cho quê hương, tuyên tuyền và động viên mọi người mọi người cần có ý thức về những căn bệnh và không nên để quá lâu sẽ làm cho bệnh càng nặng thêm. Đối với ngành Dược có những đặc thù luôn luôn gắn liền với tính mạng, sức khỏe của con người. Là một sinh viên chuyên ngành Dược của Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn nên tôi biết rằng mình cần phải có tấm lòng nhân hậu, thương người, sự can dảm trong công việc, tính cẩn thận tỉ mỉ, trung thực, khả năng giao tiếp tốt cởi mở, tạo sự thông cảm, tin cậy cho người bệnh, khả năng phán đoán tốt, đôi tay khéo léo và trí nhớ minh mẫn để dâng hiến hết sức lực của mình cho xã hội và dâng hiến tuổi thanh xuân với con đường mà mình đã chọn.
Đối với tôi, tôi tự hào về con đường mình đã chọn và tôi vẫn tự tin bước từng bước vững trãi trên con đường đó hàng ngày. Và vì tôi thích mặc áo blouse trắng vì khi mặc nó trên mình tôi sẽ ý thức được bản thân, ý thức được công việc tôi đã làm, đang làm và sẽ làm. Và là một người theo con đường ngành Dược tôi sẽ bồi đắp thêm cả tay nghề và cả Y Đức nghề nghiệp đề phục vụ nhân dân cũng như người thân của mình.