Khi lựa chọn đi theo ngành Điều dưỡng là chấp nhận những vất vả mà gian nan ngành này đem lại, nhưng bởi đam mê và cả sự ủng hộ từ gia đình tôi tin tôi sẽ gặt hái được thành công
- Tâm sự của cô sinh viên Cao đẳng Điều dưỡng
- Chia sẻ của một nam sinh viên về quyết định lựa chọn theo nghề Điều dưỡng
- Ngành Điều dưỡng đầy cơ hội và cũng đầy thách thức

Từ lúc nhỏ tôi đã có ước mơ trở thành điều dưỡng viên cho đến lớn tôi vẫn ấp ủ ước mơ đó, gia đình tôi luôn là một hậu phương vững chắc ủng hộ tôi theo con đường này, đặt biệt là mẹ người luôn ở phía sau che chở và ủng hộ tôi. Lên cấp ba là khoảng thời gian khó khăn nhất với tôi trong định hướng nghề nghiệp, có quá nhiều sự lựa chọn và cơ hội nhưng nó chỉ đến với chúng ta một lần. Đứng ở ngã ba đường giữa ước mơ ấp ủ của mình, lúc ấy tôi tưởng chừng như mình chênh vênh giữa biển lớn không biết tìm lối vào bờ, thật may là có mẹ người luôn cho tôi lời khuyên đúng đắn. Bởi đường đến ước mơ không phải là con đường thẳng mà nó còn có những khúc quanh co khiến ta chùng bước. Và ngày hôm nay con đường bước tới ước mơ làm điều dưỡng của tôi đã sắp thành hiện thực. Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn là cánh cửa mới, là môi trường mới giúp tôi có thêm nhiều kiến thức và kỹ năng về nghề điều dưỡng, đây là bước khởi đầu đi tìm ước mơ của tôi. Và rồi giờ đây tiiu đã là một sinh viên Cao đẳng Điều dưỡng Sài Gòn – Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn.
Nói đến đội ngũ y- bác sĩ là những người điều trị cho bệnh nhân và một phần không thể thiếu đó là những người điều dưỡng luôn túc trực ngày đêm để chăm sóc bệnh nhân, thực hiện những yêu cầu mà bác sĩ đưa ra. Những người điều dưỡng là những người tiếp xúc trực tiếp và nhiều nhất với bệnh nhân, họ có thể biết được những trăn trở suy nghĩ của bệnh nhân để có thể giúp đỡ tận tình cho bệnh nhân và với những nhiệm vụ tốt đẹp của những người điều dưỡng ấy đó là lý do để tôi theo học ngành điều dưỡng .
Với tôi khi đã chọn và chấp nhận học ngành điều dưỡng này phải cần yêu nghề là trước tiên, phải coi bệnh nhân của mình như người nhà của mình, luôn chia sẻ, lo lắng, quan trọng là phải biết cách ứng xử, phải luôn vui vẻ, nụ cười phải luôn nở trên môi cho dù ở hoàn cảnh nào làm vậy để tạo cho họ cảm giác yên tâm, đó chính là cái tâm với nghề. Khi tôi bắt đầu nung nấu ước mơ này thì đã có tìm hiểu rất kỹ về ngành mình sẽ học, đã biết trước những khó khăn, áp lực mình phải đối diện, cũng đã chuẩn bị tinh thần rất nhiều nhưng khi tiếp xúc và học tập thì mọi thứ đều trở nên xa lạ và bỡ ngỡ với tôi. Chính những sự bỡ ngỡ ấy tôi lại càng thêm thương những bậc tiền bối đi trước – họ cũng đã từng trải qua những áp lực cũng như cố gắng chịu đựng để đạt được điều mình muốn. Vì thế, càng thêm động lực tiếp bước tôi theo con đường này.

Hiện nay tại quê hương tôi, cơ sở vật chất vẫn còn rất nhiều thứ hạn chế như đặc biệt hơn trong đó ngành y tế cũng chưa phát triển mạnh, chưa có máy móc khám chữa bệnh hiện đại, chưa có đội ngũ y-bác sĩ giỏi, nên tôi tự nhủ sau khi tốt nghiệp tại Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn sẽ trở về quê hương và phát truyển sự nghiệp và mang lại nhưng điều tốt đẹp và giàu mạnh cho quê hương.Là một người công dân Việt Nam sống trong thời đại Công Nghiệp Hóa – Hiện Đại Hóa đất nước như hiện nay, tôi sẽ cố gắng học tập và trao dồi thật nhiều kinh nghiệm để có thể một phần nào đó giúp đỡ mọi người bằng tất cả khả năng của mình sẽ góp một phần nhỏ nào đó cho sự phát triển của xã hội hiện nay. Dù biết con đường trở thành điều dưỡng rất chông gai nhưng không vì thế mà tôi lùi bước, “dám ước mơ, dám thực hiện “